1. Một [Dm]mình giữa nơi trần gian lòng [Am]ta nhớ ai vô vàng
[Bb]Ngồi giữa đêm [C]thâu thật [F]lâu
Tìm [Dm]về hồi ức đôi ta đã [Am]trôi nhanh như thế mà
Giờ [Bb]đây chỉ [C]còn mình [F]ta.
2. Tình người duyên [Dm]tiên, có phải mơ, hay là [Am]chỉ trong bức họa
Một lòng yêu [Bb]nhau, quá đậm [C]sâu, giờ chỉ [F]còn lại niềm đau
Một nỗi thương [Dm]nhớ cũng hóa thành tro, chôn niềm [Am]đau trong góc nhỏ
Hỡi trời [Bb]cao sao [C]lại chia cách [F]ta.
ĐK:
Yêu thương từ [Dm]nơi dương trần, gửi nàng ở [Am]chốn phương xa
Nàng từ nơi [Bb]cõi thần [C]tiên mang thân kiếp [F]người
Cớ sao trời gieo [Dm]duyên phận, để cho uyên [Am]ương sánh đôi
Giờ nàng cũng [Bb]đã, bỏ ta [C]đi thật [Dm]rồi.
RAP:
Ta là Ngưu[Dm]Lang, còn nàng là Chức Nữ
Duyên số trắc [Am]trở, se duyên người và tiên
Một lòng thương [Bb]nhau, mong tình không trắc [C]trở
Chỉ mong sao sẽ có [F]người cùng ngồi để hàn huyên
Một hôm thiên [Dm]tướng thân chinh xuống dương trần
Bắt nàng về thiên [Am]đình chịu tội với mẫu thân
Dẫu cho trăm [Bb]năm thiên địa có thay [C]đổi
Tình ta vẫn mãi trường [Dm]tồn yêu người đến ngàn năm.