1. Đã từ [C]lâu chẳng còn mong [D]nhớ điều gì về [Em]em [Bm]
Chợt hôm [C]nay nhận ra là [D]đã hai năm ngày [G]quen
Nụ cười [C]em hiện ra trước [D]mắt vòng tay [Em]anh cảm nhận ấm [Bm]êm
Và anh [Am]biết trong anh vẫn [D]còn yêu em thật [G]nhiều.
Đã thật [C]lâu chẳng còn mong [D]ngóng điều gì từ [Em]em [Bm]
Tại sao hôm [C]nay lòng anh vẫn [D]muốn hy vọng tìm [G]kiếm?
Hình bóng [C]ấy giờ đã in [D]sâu tưởng ngủ [Em]quên trong tim bấy [Bm]lâu
Nào ai [Am]biết rằng những chuyện [D]cũ mấy khi tìm [G]về.
ĐK:
Ngày em [G]đi tình chia [D]ly
Đi xa khắp [Em]bốn phương trời [Bm]
Ước mơ xa [C]vời, trái tim rã [G]rời
Miền kí [Am]ức cứ mãi đầy [D]vơi.
Giờ ngồi [G]đây lòng thầm [D]mong
Điều ước nhỏ [Em]nhoi trên đời [Bm]
Quay về lúc [C]đầu ngày mình quen [G]nhau [Am]
Lúc [D]yêu thương kia đậm [G]sâu.
2. Giờ còn [C]đâu những ngày tháng [D]đó êm đềm người [Em]ơi [Bm]
Mà trong [C]anh chỉ còn lại [D]những nỗi buồn tìm [G]tới
Vòng tay [C]anh đành phải buông [D]lơi phải đi [Em]tiếp đoạn đường đánh [Bm]rơi
Phận duyên [Am]kiếp mong manh ai [D]dành cho ai một [G]đời.
Giờ làm [C]sao để cho nỗi [D]nhớ ngủ quên thật [Em]sâu [Bm]
Đừng để con [C]tim gần lại lý [D]trí giữa những niềm [G]đau
Anh chỉ [C]muốn được như lúc [D]trước được bên [Em]nhau rồi giận dỗi [Bm]nhau
Nào ai [Am]biết rằng những chuyện [D]cũ mấy khi tìm [G]về.