1. [Dm]Bên kia sông bóng [C]ai đã khuất xa rồi
Nơi [Bb]đây chỉ còn [C]lại mình [F]tôi
[Dm]Người tôi thương cũng [C]đã nhớ thương ai rồi
Người bên [Bb]ai rồi còn [C]tôi nơi đây lẻ [F]loi.
2. [Dm]Bao nỗi nhớ bên trong [C]anh vẫn còn đọng
Lại ôm nỗi tương [Bb]tư nhớ [C]ai qua từng [F]ngày
[Dm]Người bên ai vui nói [C]nói cười cười
Lòng tôi [Bb]đau nhưng người [C]nào có [Dm]hay.
ĐK:
Người đã bước đi bên ai [Dm]rồi để lại tình tôi nơi chốn bơ [C]vơ
Đêm dài một mình lặng [Bb]thinh mình tôi phải [C]ôm bao nhiêu nỗi [F]nhớ
Nhớ thương chỉ mãi một [Dm]người nhưng người cũng chẳng nhớ [C]thương gì đến mình
Kiếp duyên không [Bb]thành nên duyên chúng [C]ta đành tan [Dm]vỡ.
RAP:
Bao kỷ niệm [Dm]xưa anh vẫn còn giữ mãi trong tim
Người đã yêu [C]ta nhưng chẳng nói sao lại chọn cách lặng im
Bao tháng [Bb]năm trôi qua anh vẫn [C]mãi đợi chờ
Mỗi khi đêm [F]về mình anh lại ôm bao sầu nhớ
Tương tư hình [Dm]bóng nàng ôm mãi đậm sâu
Dù biết rằng ta [C]chẳng thể thuộc về nhau
Thôi thì ta [Bb]đành lỡ duyên vỡ tan [C]bao giấc mộng
Chúc em tìm [F]được hạnh phúc bên người
2. [Dm]Bao nỗi nhớ bên trong [C]anh vẫn còn đọng
Lại ôm nỗi tương [Bb]tư nhớ [C]ai qua từng [F]ngày
[Dm]Người bên ai vui nói [C]nói cười cười
Lòng tôi [Bb]đau nhưng người [C]nào có [Dm]hay.
ĐK:
Người đã bước đi bên ai [Dm]rồi để lại tình tôi nơi chốn bơ [C]vơ
Đêm dài một mình lặng [Bb]thinh mình tôi phải [C]ôm bao nhiêu nỗi [F]nhớ
Nhớ thương chỉ mãi một [Dm]người nhưng người cũng chẳng nhớ [C]thương gì đến mình
Kiếp duyên không [Bb]thành nên duyên chúng [C]ta đành tan [Dm]vỡ.
* [Dm]Hai trái tim đã [C]hướng về chung đường
Nhưng cớ sao [Bb]chẳng dám [C]nói ra lời yêu [F]thương
[Dm]Người bước bên ai tôi [C]đau đớn tận cùng
Sâu trong [Bb]lòng vẫn còn [C]nhiều vấn [Dm]vương.
Nỗi đau ngày dài anh [Dm]mang qua từng phút giây nghẹn [C]lòng
Tình duyên nay đã phai [Bb]tàn nhưng lòng [C]anh vẫn còn hoài chờ [F]mong
Trách anh không thể níu em ở [Dm]lại để giờ em phải rời xa nơi [C]này
Em rời ra chốn [Bb]này em [C]quên đi tình [Dm]tôi.
ĐK:
Người đã bước đi bên ai [Dm]rồi để lại tình tôi nơi chốn bơ [C]vơ
Đêm dài một mình lặng [Bb]thinh mình tôi phải [C]ôm bao nhiêu nỗi [F]nhớ
Nhớ thương chỉ mãi một [Dm]người nhưng người cũng chẳng nhớ [C]thương gì đến mình
Kiếp duyên không [Bb]thành nên duyên chúng [C]ta đành tan [Dm]vỡ.