Thầm [Dm]trách, trách cho chính mình
Mang trái [Bb]ngang vào giữa [Gm]tim này
Thầm [C]trách, trách cho số phận
Sao chẳng [Am]may là người đến [F]trước
Thầm [Bb]trách, trách cho mình [Gm]yếu đuối
Để giờ [F]đây tiếng yêu đành chia [Dm]đôi
Tại vì [Bb]sao em chẳng [Gm]thể quên được [C]anh hỡi [Am]anh.
Dù [Dm]biết chính anh cũng buồn
Khi bản [Bb]thân không thể [Gm]xa người
Dù [C]biết cũng xin chấp nhận
Khi chính [Am]em là người đến [F]cuối
Đành lặng [Bb]khóc thấy anh cười [Gm]bên ai
Và chỉ [C]đến bên em lúc [F]buồn
Bởi vì [Bb]sao, bởi vì em đã quá [Dm]yêu anh
Vì [Dm]quá yêu anh nên em chấp [D7]nhận là người thứ [Gm]ba
Vì [C]quá yêu người em sẽ cười [F]vui trong bao đau [A]khổ
Dù em [Gm]biết em sẽ thật [Bb]cố gắng bởi vì [Dm]em cũng là con gái
Cũng đâu [Bb]muốn chia sớt tình [C]anh cho một người khác [F]đâu [A]
Vì [Dm]quá yêu anh nên em chấp [D7]nhận là người thứ [Gm]ba
Dù [C]biết bao người sẽ cười [F]em sao ngu si [A]quá
Mặc ai [Gm]nói hay trách em [Bb]vẫn thế bởi vì [Dm]yêu em xin chấp nhận
Bởi vì [Bb]yêu em vẫn [Am]xin làm người thứ [Dm]ba