1. Người ta nói [Dm]đúng
Anh [C]đến bên em là [Am]nhất thời
Em [Dm]muốn yêu anh một [Bb]đời nhưng
Giấc mơ [C]đó sao xa [A7]vời?
Người ta nói [Dm]đúng
Em [C]quá ngây thơ và [Am]quá khờ
Đem [Dm]trái tim trao lầm [Bb]về anh
Đã vô [C]tình, [A7]lại vô [Dm]tâm.
2. Người ta nói [Dm]đúng
Em [C]bước bên anh bằng [Am]tiếng cười
Nhưng [Dm]khóc, em khóc một [Bb]mình thôi
Quá [C]yêu có chi nên [A7]tội?
Người ta cũng [Dm]đúng
Khi [C]nói em sẽ chẳng [Am]có gì
Em [Dm]sẽ chẳng thể được [Bb]gì hơn
Có [C]anh để [A7]mà cô [Dm]đơn.
ĐK:
[F]Nhưng anh ơi anh biết [C]tình yêu
[Dm]Thì chẳng cần phải đắn [Am]đo nhiều
Có một [Bb]người thật tốt chắc [F]gì em đã chọn
Chẳng [Gm]tốt như anh chắc gì em đã [C]quen.
[F]Đường dù rời ta có [C]bàn chân
[Dm]Dù người đời có nói [Am]bao lần
Trái tim [Bb]nguyện gắn bó với [F]điều em đã chọn
Là [Gm]đứng bên anh bây giờ và mãi [C]mãi
Đứng bên [Dm]anh một đời.