Lặng nhìn hạt [Cmaj7]mưa tí tách ngoài kia,
Xóa đi nước [Bm7]mắt ai lặng rơi về khuya.
Và cơn [Am7]mưa, lại che giấu đi những nỗi [Gmaj7]buồn…
Rồi em lại [Cmaj7]nhớ về bao mộng mơ
Mình trao nhau những [Bm7]chiếc hôn đậm sâu thật lâu
Em nhớ ta [Am7]đã từng thề:
“ngày mai mình bên nhau mãi [Gmaj7]mãi.”
Không còn ở [Cmaj7]đây, người đi về đâu?
Bỏ lại mình [Bm7]em chờ mong thật lâu.
Nhìn ngoài trời [Am7]mưa,
Anh có nhớ những khi mình hẹn ước ngày [Gmaj7]xưa?
Mưa phùn nhẹ [Cmaj7]tênh, lòng em nặng trĩu
Xóa đi quá [Bm7]khứ giờ là điều vô [Em7]nghĩa
Vì giờ [Am7]đây,
người ta bỏ tôi đi mất [Gmaj7]rồi.
Không còn ở [Cmaj7]đây, người đi về đâu?
Bỏ lại mình [Bm7]em chờ mong thật lâu.
Nhưng mà giờ [Am7]đây,
Người ta sẽ không quay về [G]đâu.