1. [G]Sáng thức giấc bên ly [D]cà phê ấm áp
Chợt anh cứ [Em]nghe hoài một bài hát [Bm]biết bao lần
Anh [C]nhắm mắt lại, rồi bỗng [G]thấy một điều
Người duy [Am]nhất anh nghĩ đến là [D]em.
2. [G]Có lẽ đúng! Anh đã đổi [D]thay khác trước
Chẳng còn những [Em]đêm về khuya nữa [Bm]rồi
Chẳng còn tụ [C]tập nơi phồn hoa, mọi việc thì [G]luôn đúng giờ
Có phải vì [Am]em, anh trưởng thành hơn [D]trước?
T-ĐK:
Có nhiều [Em]khi anh sợ rằng anh không [Bm]thể yêu ai
Sợ [C]lắm cảm giác [D]bên nhau rồi chia [G]tay
Nhưng từ [Em]khi em gần bên, anh bỗng [Bm]thấy một điều
Sẽ [C]thật hối tiếc nếu như anh để mất [D]em.
ĐK:
Cuộc sống dài bao [G]lâu mà ta cứ hững [D]hờ
Còn biết bao người cô [Em]đơn đang cần tìm yêu thương mỗi [Bm]ngày
Hãy đứng yên ở [C]đó, để anh bước gần [G]em và nói rằng
Anh không [Am]muốn cô đơn thêm ngày nào [D]nữa.
Chỉ mỗi mình em [G]thôi, tồn tại trong anh lúc [D]này
Ngày dài trưa hay đến [Em]tối, anh muốn đi cùng [Bm]em hết quãng đường
Anh đã [C]khác, hạnh phúc hơn từ [G]khi em xuất hiện
Điều duy [Am]nhất anh muốn bây giờ [D]đây phải yêu người như [G]em.