1. Ngày [G]tôi khóc oà người đến như món quà
Người [Em]đâu hay biết lòng [C]tôi đã lỡ yêu [G]người.
2. Người [G]như cánh diều chở hồn tôi theo gió chiều
Chở cả [Em]bầu trời xanh bằng [C]cả trái tim [G]mình.
T-ĐK:
Người [Bm]đã khóc vì [Em]tôi
Một mình [D]ngắm đời [Em]trôi
Và như [C]thế thời gian cũng [D]trôi đi mất.
ĐK:
Người [G]hãy đến gần [Bm]tôi
Chỉ một phút giây mà [Em]thôi
Để thấy tôi là [C]tôi
Bình [D]yên
Dù [G]có đi về [Bm]đâu
Dù có đi thật [Em]lâu
Người mãi in hằn [C]sâu
Trong lòng [D]tôi
[G]Không! Không có [Em]người!
Không có [C]người
Làm sao có [G]tôi
[G]Không! Không có [Em]người!
Không có [C]người
Làm sao có [G]tôi
3. Ngày [G]tôi khóc òa người đến như món quà
Người đừng [Em]rời xa tôi người [C]ơi. hãy bên [G]tôi
T-ĐK:
Người [Bm]đã khóc vì [Em]tôi
Một mình [D]ngắm đời [Em]trôi
Và như [C]thế thời gian cũng [D]trôi đi mất.
ĐK:
Người [G]hãy đến gần [Bm]tôi
Chỉ một phút giây mà [Em]thôi
Để thấy tôi là [C]tôi
Bình [D]yên
Dù [G]có đi về [Bm]đâu
Dù có đi thật [Em]lâu
Người mãi in hằn [C]sâu
Trong lòng [D]tôi
[G]Không! Không có [Em]người!
Không có [C]người
Làm sao có [G]tôi
[G]Không! Không có [Em]người!
Không có [C]người
Làm sao có [G]tôi