1. [F]Biết làm sao
Đôi khi ta nhìn ánh [Em]mắt người trao
Đôi khi ta từng bật [Dm]khóc khi ai đó dẫm [G]lên vết thương xưa chưa [C]lành
2. [F]Ngước trời cao
Hôm nay không còn thấy [Em]những vì sao
Bơ vơ khung trời rộng [Dm]lớn chỉ mỗi ánh trăng [G]kia cô [C]đơn.
T-ĐK:
Hà ha [F]ha… há ha [Em]hà
Vắt [Dm]tay lên trán nằm [G]nghĩ về chuyện vừa [C]qua [C7]
Hà ha [F]ha… há ha [Em]hà [A7]
Liệu [Dm]có một giấc mơ [D7]vỗ về những tổn [G]thương
ĐK:
Lại một đêm [F]nữa thức khuya ta quen rồi
Ngồi bơ vơ [Em]giữa góc căn phòng tối
Lồng ngực ta [Dm]đã nấc bao nhiêu [G]cơn rồi
Dường như thế [C]gian này chẳng còn cần [C7]tôi
Ngủ đi ta [F]hỡi, bão giông sẽ qua mà
Ngày mai tia [Em]nắng mang hi vọng lại [A7]chiếu sáng con tim [Dm]này
Chỉ cần ta [G]nhắm mắt và ngủ [C]say.
T-ĐK:
Hà ha [F]ha… há ha [Em]hà
Vắt [Dm]tay lên trán nằm [G]nghĩ về chuyện vừa [C]qua [C7]
Hà ha [F]ha… há ha [Em]hà [A7]
Liệu [Dm]có một giấc mơ [D7]vỗ về những tổn [G]thương
ĐK:
Lại một đêm [F]nữa thức khuya ta quen rồi
Ngồi bơ vơ [Em]giữa góc căn phòng tối
Lồng ngực ta [Dm]đã nấc bao nhiêu [G]cơn rồi
Dường như thế [C]gian này chẳng còn cần [C7]tôi
Ngủ đi ta [F]hỡi, bão giông sẽ qua mà
Ngày mai tia [Em]nắng mang hi vọng lại [A7]chiếu sáng con tim [Dm]này
Chỉ cần ta [G]nhắm mắt và ngủ [C]say.
ĐK2:
Ở nơi nào [F]đó, có ai nghe ta cười
Ở nơi nào [Em]đó, có ai buồn không
Vì ta chỉ [Dm]sống, có một lần trên [G]đời
Bình minh sẽ [C]mang lại cả bầu trời [A]mới
Tăng tone [C]-> [D]
Và những vết [G]xước bấy lâu đã phai rồi
Bình yên tìm [F#m]đến với tâm hồn tôi
Một hai câu [Em]hát, cất vang lên cao [A7]vợi
Chỉ có những hi [D]vọng ở bên cạnh thôi
Ngủ đi ta [G]hỡi, bão giông sẽ qua mà
Ngày mai tia [F#m]nắng mang hi vọng lại chiếu [B7]sáng con tim [Em]này
Chỉ cần ta [A7]nhắm mắt và ngủ [D]say.
* [G]Ngước trời cao
Hôm nay tôi nhìn thấy [F#m]những vì sao
Bao nhiêu ngọt ngào sẽ [Em]đến sau ánh nắng ban [A7]mai
Hãy ngủ sớm [D]thôi.