1. Nghề tôi tài [Am]xế, rày đây mai đó, đi khắp muôn nơi
Lúc ở miền [Dm]Nam, mai ra miền [Em]Bắc, xe bon bon trên [Am]đường
Xe khách, xe [C]đò, taxi, xe [Am]buýt, xe nào cũng có [C]tôi
Tay ôm chiếc vô-[Dm]lăng, chân đạp ga đạp [Em]thắng, lái xe an [Am]toàn.
2. Nghề tôi tài [Am]xế, ngồi hoài trên ghế, đưa khách đi muôn nơi
Đi tới đi [Dm]lui, năm năm tháng [Em]tháng, ít khi về thăm [Am]nhà
Bà xã hay [C]hờn, người yêu thầm [Am]trách cho nghề của [C]tôi
Nhưng thấy vui [Dm]vui, xe không người [Em]lái thì buồn lắm vợ [Am]ơi.
ĐK:
Bác tài [Am]tui xe có bác tài [F]tui
Vui lòng khách [Am]đến, vừa lòng khách [C]đi
Bác tài [Am]tui lái xe rất là vui
Đâu có gian [G]nan, nhưng lòng không [C]nản
Tiền không được [Em]mấy, tình thì bao [Am]la.
3. Nghề tôi tài [Am]xế, ngồi hoài trên ghế, đưa khách đi muôn nơi
Độc thân vui [Dm]tính, ga-lăng hết [Em]biết và luôn thật [Am]thà
Đi đến nơi [C]nào, ai ai cũng [Am]mến, người người ai cũng [C]thương
Vui tính dễ [Dm]thương, biệt danh tài [Em]xế bác tài là tui [Am]đây.