1. Ta [Em]nghe ngày chầm chậm trôi
Ta nghe hồn mình chơi [D]vơi
Ta nghe người mơ xa [C]xôi
Khi tình vừa [D7]chớm đã không còn [G]vui. [E7]
Ta [Am]nghe thói đời như [F]vôi
Lênh [C]đênh số phận nổi [Em]trôi
Ta [B7]nghe những lời gian [C]dối
Phủ [D]kín trên khuôn mặt [Em]cười.
ĐK:
[C]Ta còn nghe thu [B7]thì thầm lá vàng rơi chạm bước em [Em]qua
[C]Ta còn nghe đông muộn [B7]phiền gió lạnh căm khi ngày vừa tắt [E]nắng
Ta [Am]nghe mây trời còn [F]bay [Em]nghe thế sự đổi [B7]thay
[D]Nghe hồn lạc cơn [A]say mong người viễn [D7]xứ sẽ quay trở [G]về. [B7]
2. Ta [Em]nghe tình là phù vân
Trôi theo định mệnh trăm [D]năm
Ta nghe rừng đồi hoang [C]sơ
Không còn muôn [D7]thú đón trăng vàng [G]mơ. [E7]
Ta [Am]nghe bóng chiều qua [F]mau
Tin [C]yêu chỉ còn thương [Em]đau
Ta [B7]nghe ân tình phai [Am]dấu
Hạnh [D]phúc thoáng trên môi [Em]sầu.