1. Ngày nắng lên [C]trong lành tỉnh giấc lòng [E7]quạnh vắng
Chợt nhớ [Am]ra hôm [G]qua người đã đi [F]rồi
[Dm]Nghe lòng buồn [G]quá ngoài [Em]kia gió la [Am]đà
Này [Dm]gió, biết người nơi [G]đâu.
Chiều xuống êm [C]như tờ ngồi hát nhẹ [E7]vu vơ
La lá [Am]la niềm hạnh [G]phúc đã đi vắng [F]rồi
Hoàng [Dm]hôn buông xuống đôi [G]vai nhẹ [Em]lắm ánh mắt người trông [Am]theo
[Dm]Anh đi thật vui [G]nhé.
ĐK:
Mong sao trời [C]kéo mây mưa về [Am]đây
Để nơi [F]ấy trong [G]nắng anh bình [C]yên
Và chợt [F]trong giây [G]phút thoáng qua [Em]đây ngàn nỗi [A7]nhớ
Ngàn nỗi [Dm]nhớ theo phương trời ùa về [G]đây.
Mai anh [C]về ở nơi ấy bình yên [Am]nhé
Để em được trông [F]thấy anh yêu rạng [G]ngời trong nắng [C]mai
Một [F]chiếc lá nhẹ [G]lay vụt qua [Em]bay cùng năm [Am]tháng
Và không [Dm]gian miên man chỉ mình [Fm]em gặp em lặng [G]im.
* Ngày nắng lên [C]trong lành
Tỉnh giấc lòng [E7]ấm áp
Chợt nhớ [F]ra hôm [G]qua anh [Am]về.