1. Tựa như cơn [G]mơ, trong một chiều tình [D]cờ
Mình đã gặp [Em]gỡ, và yêu đến bất [Bm]ngờ
[C]Gần nhau khi mới [D]yêu, [Bm]hạnh phúc bao [E7]nhiêu
Cho [Am]đến lúc nhận ra mình [D]khác bao điều.
2. Khi tình yêu [G]lớn, càng dễ tổn thương nhiều [D]hơn
Lắm lúc cảm thấy cô [Em]đơn, khi một trong hai [Bm]giận hờn
Mãi đến hôm [C]nay, hiểu [D]ra điều gì cũng [Bm]sẽ xa tầm [E7]tay
Khi [Am]đã không vì nhau đổi [D]thay.
ĐK:
Một lời chia [G]tay, tại sao tàn nhẫn đến [D]vậy
Chỉ bằng vài [Em]giây, quên đi những gì trước [Bm]đây
Nước mắt chợt [C]ứa, khi [D]em bước đi và [Bm]chẳng nói gì [Em]nữa
Gục [Am]ngã giữa trời mưa, nơi mình thường [D]hẹn hò đón đưa.
Chạy theo cơn [G]mưa, đi tìm em chẳng [D]kịp nữa
Chỉ thêm vết [Em]cứa, bởi em đã không còn [Bm]như lúc xưa
Người mà anh [C]nhớ, là [D]cô gái của ngày [Bm]tháng ấy mộng [Em]mơ
Từ [Am]lâu đã tan vỡ, vì [D]những điều ngây [G]thơ.