Ngày [C]xưa khi còn [Am]bé tôi [Dm]yêu quá cuộc [C]đời
Tôi [F]yêu thương loài [Dm]người ngồi [G]vẽ lấy tương [C]lai.
Ngày [C]xưa khi còn [Am]bé giữa [Dm]chói chang trưa [G]hè
Dưới [F]lũ mưa đông [Em]về lòng [Dm]tôi xao xuyến [C]quá.
Ngày [C]xưa khi còn [Am]bé tôi [Dm]mơ có cuộc [C]tình
Như [F]mơ ước được [G]gần với [C]những nụ hồng.
Nhưng hôm [F]nay không còn trẻ [G]nhỏ như [C]xưa
Tôi thấy tôi [Dm]là chiếc [C]bóng phai mờ
Nhưng hôm [F]nay không còn một [G]hồn bao [C]la
Tôi thấy tôi [Dm]là chút [C]vết mực nhoè.
Ngày [C]nay không còn [Am]bé tôi [Dm]quên sống thật [C]thà
Tôi [F]đã không còn [Dm]là là [G]hạnh phúc ngu [C]ngơ.
Ngày [C]nay sao buồn [Am]thế những [Dm]sáng hay đêm [G]về
Vẫn [F]thấy rất ơ [Em]hờ bình [Dm]yên như kiếp [C]đá.
Ngày [C]nay thôi đành [Am]nhé tôi [Dm]như đá nặng [C]nề
Trong [F]giây phút tình [G]cờ rớt xuống mịt [C]mù.