1. Ngày nào tôi mất [Gm]em [Bb]tôi mất cả lối [F]về [Dm]
Ngày nào tôi mất [Gm]em [Bb]con chim én thôi [C]bay [F]
Dòng sông kia vẫn [Gm]xanh [Bb]vẫn âm thầm nhớ [F]người [Dm]
Ngày nào tôi mất [Gm]em [C]tôi mất cả tiếng [F]cười.
ĐK:
[F]Mất em [C]rồi, [Dm]tiếng ca lạc trong [Am]trời
[Bb]Cánh chim về phương [F]nào, mất [Gm]em tôi [C]mất cả đời tôi
[F]Mất em [C]rồi, [Dm]chỉ nghe lòng nhớ [Am]nhiều
[Bb]Cánh hoa nào đã [F]tàn, mất [Gm]em tôi [C]mất cả lối [F]về.
2. Ngày nào tôi mất [Gm]em [Bb]cỏ hoang mọc lối [F]về [Dm]
Đường xa ôi quá [Gm]xa [Bb]còn ai đứng ngóng [C]trông [F]
Dòng sông kia vẫn [Gm]trôi [Bb]qua bao ngày tháng [F]rộng [Dm]
Còn ta với nỗi [Gm]đau [C]tôi hết còn lối [F]về.