1. [G]Em buông tay anh [D]nhé
[Em]Quá khứ đó anh hãy [Bm]xoá hết đi
[C]Thôi không nắm giữ ký [G]ức xa vời
Và [Am]chẳng bao giờ thuộc về nơi [D]em.
2. Hạnh [G]phúc hiểu sao cho đúng [D]đây
Anh [Em]lấy đi niềm tin trả lại cho [Bm]em những gì?
Cũng vì [C]em vụng về đánh rơi hay còn [G]xa vời cảm giác đó
Em [Am]chân thành nên em tổn [D]thương.
ĐK:
Phải làm sao để [G]xoá hết nước mắt những yêu [D]thương ngày đầu tiên
[Em]Chẳng đủ dịu dàng để níu bước [Bm]chân anh
[C]Giá như em được ào rơi [G]về quá khứ
Có [Am]còn anh ướt lạnh đứng chờ [D]em.
Vẫn còn lại của [G]quên là nhớ là [D]tiếng thở dài
Là tháng [Em]năm hằn lên vệt hoen mờ kí [Bm]ức
Hạnh phúc chỉ là [C]thoáng qua hay chính em là [G]mãi mãi
Khi em [Am]nói hai chữ muốn dừng là em [D]biết nước mắt không bao giờ [G]ngưng.