1. Ngày của riêng mình thuở nào còn [Em]nhớ
Mỗi sáng chủ nhật có em và [G]anh
[Em]Màn sương thành phố chưa [C]tan
Hẹn nhau bờ ghế quen [Em]thuộc
Nơi chúng mình đổi trao niềm [B7]nhớ
2. Ngày của riêng mình bỗng dưng buồn [Em]thảm
Từ sáng chủ nhật thiếu ai gọi [G]tên
[Em]Để em thành phố lang [C]thang
Chợt qua bờ ghế hôm [Em]nào
Thương kỷ [B7]niệm ngày của [Em]riêng mình [A][Em]
ĐK: Ngày [B7]của riêng [G]nhau đã [Em]buông xuôi thật [Am]rồi
Bởi [Bm]ai không trọn [Em]lời yêu đương [Am]bằng ngôn ngữ trên [B7]môi
Ngày của riêng [G]nhau ta [Em]như hoa lục [Am]bình
Cuốn [Em]theo cơn thủy triều anh thật [B7]lòng em lỡ dối [Em]gian
3. Ngày của riêng mình trả cho dĩ [Em]vãng
Giờ sáng chủ nhật với em lẻ [G]loi
[Em]Nhìn ai dìu bước chung [C]đôi
Mà nghe bão rớt trong [Em]lòng
Em nhớ [B7]hoài ngày của riêng [Em]mình