1. Ngày về quen [G]em sao bỗng nghe [Em]rơi nỗi [D]sầu
Bầu trời [Em]Cali không nắng mây đen buồn [Am]trôi
Một đàn chim [G]bay xuôi cánh kêu [Em]lên rã [C]rời [D]
Bầu trời [Em]Cali không có em trong lòng [G]tôi.
2. Từ độ thương [G]em nghiêng gối đêm [Em]tôi nằm [D]mộng
Mộng thì xanh [Em]xao chăn gối âu lo ngổn [Am]ngang
Một ngày chân [G]đi đau xót bao [Em]nhiêu bước [C]về [D]
Và rồi trên [Em]môi đau đớn ăn năn còn [G]kia.
ĐK:
Kìa trời giăng [D]mưa vây quanh cho [C]ướt môi [Em]nồng
Một ngày [F]Cali trăm năm cho [Dm]mắt môi [Am]hồng
Đèn vàng lao [D]đao sương khuya ôm [C]kín phố [Em]buồn
Đời còn không [F]em khi chân đêm [Dm]bước [G]Bolsa.
Đường nhẹ mưa [D]rơi đêm nay êm [C]ấm cho [Em]người
Thầm thì âu [F]lo khi nghe cơn [Dm]gió ru [Am]đời
Này người đêm [D]nay muôn nơi vui [C]thú riêng [Em]người
Là ngày đưa [C]nhau theo qua sợi [D]tóc nào [G]rơi.
3. Ngày buồn [G]Cali tôi vẫn âu [Em]lo một [D]mình
Bạc đầu đang [Em]xanh trong những đêm [G]thương thầm [D]em
Một làn xôn [G]xao ôm lấy đêm [C]tôi nằm [Em]mộng
Mộng về hư [G]hao che nắng che [C]mưa đời [G]nhau.