1. Cuộc [Em]đời là một chuyến đi, đi [B7]tìm miệt mài hạnh [Em]phúc
Đường [D]đời thật nhiều hướng [C]đi, đôi khi ta ngồi suy nghĩ
Đường [Em]nào ta [D7]sẽ đi [G]qua, không [Am]mang bóng dáng thập [Em]hình
Không [D]mang thương tích đầy [G]mình, không [Am]mang án chết tội [B7]tình.
Cuộc [Em]đời là một giấc mơ, ai [B7]mà chẳng từng mơ [Em]ước
Đường [D]đời nào như giấc [C]mơ, nên khi ta vừa thức giấc
Kìa [Em]đời sao [D7]quá thênh [G]thang, hoang [Am]mang bước giữa dòng [Em]người
Chơi [D]vơi lữ khách dặm [G]trường, đường [B7]nào ta sẽ đi [Em]qua.
ĐK: Ôi lạy [Am]Chúa giữa cuộc [D]đời thế giới hôm [G]nay, bao ngọt [B7]ngào quyến rũ mê [C]say
Con loay [D]hoay giữa ngã ba [Am]đường, đâu là phương [B7]hướng
Ôi lạy [Am]Chúa xin đồng [D]hành luôn mãi bên [G]con, khi lựa [B7]chọn quá đỗi cam [C]go
Khi bơ [D]vơ giữa ngã ba [B]đường, xin cho [B7]con luôn luôn chọn [Em]Ngài.
2. Cuộc [Em]đời là một chuyến xe, đưa [B7]người vội vàng lên [Em]xuống
Người [D]thì dừng chân tuổi [C]xuân, sân ga ai từng đưa tiễn
Biền [Em]biệt đau [D7]xót cho [G]nhau, mai [Am]sau đắng đót còn [Em]sầu
Nay [D]ta ôm gối gục [G]đầu, mưa [Am]ngâu rét mướt lòng [B7]người.
Cuộc [Em]đời là một khúc ca, ta [B7]là một người nghệ [Em]sĩ
Từng [D]ngày đời ta hát [C]ca, khi vui khi buồn vẫn hát
Đường [Em]đời khi [D7]nắng khi [G]mưa, lên [Am]cao xuống thấp ghập [Em]ghềnh
Lênh [D]đênh trôi giữa dòng [G]đời, đường [B7]nào ta sẽ đi [Em]qua.