1. Duyên tình [Am]ta bây giờ đã theo làn [Em]mây gió đến phương nào
Bỏ lại [Am]đây chỉ mình [F]anh cùng với [Em]nỗi cô đơn giá lạnh
Em nào [F]hay em nào [G]biết rằng lòng [Em]anh sẽ như thế [Am]nào
Em chỉ [F]đến không một câu rồi vội [Em]đi.
2. Người yêu [Am]ơi sao lại thế em đã [Em]hứa với anh chung đường
Đề giờ [Am]đây chỉ còn [F]anh một mình lê [Em]bước
Nếu có [F]thể quay trở [G]lại được phút [Em]giây xưa bên [Am]người
Thì anh [F]sẽ xoá hết [Em]đi kỷ niệm [Am]xưa.
ĐK:
Nếu ngày [F]ấy anh nhìn [G]thấy rằng tình [Am]yêu sẽ như thế [Em]này
Thì anh [F]sẽ chẳng níu [G]tay em lại [C]đâu
Nếu ngày [F]ấy trời đừng [G]mưa và đừng [C]gắn kết [G]duyên đôi [Am]mình
Chắc bây [F]giờ anh đã [Em]không nghĩ về [Am]em.
Nếu mai [F]này tình yêu [G]kia không hạnh [Am]phúc như em đã [Em]chọn
Thì em [F]sẽ hiểu rằng [G]anh đau thế [C]nào
Và em [F]hãy nhớ em [G]nhé đừng níu [C]kéo lúc [G]ta gặp [Am]lại
Hãy xem [F]như anh và [Em]em chưa từng [Am]quen.