1. Đã bao nhiêu [Em]lần, khóc trong [D]mơ
Đến khi con [C]tim dại điên vì trông chờ em
Dù [B7]em không quay về nữa.
2. Nát tan linh [Em]hồn, ngóng tin [D]em
Hỏi sao ân [C]tình ngày xưa mặn nồng
Mà sao buồn [B7]như mây tìm gió.
ĐK:
Ôi cô [G]đơn! khi anh gọi [D]em trong bóng [Em]đêm
Bao quanh quạnh [Bm]hiu, tình yêu mất [C]rồi
Nhói [Em]đau, cuộc tình tàn [Bm]như sao vỡ trên [D]trời.
Đừng [G]đi vì bao phút giây dại [Em]khờ
Nên mang đến bao u [C]hoài
Và thường cho nhau đớn [G]đau.
Đêm nay đơn [G]côi
Không gian vắng đi môi [Em]cười
Khi anh biết xa em [C]rồi
Muộn màng xin câu thứ [Em]tha.
* Đã héo bông hoa tình [C]yêu
Còn gì cho nhau hỡi [B7]em! Hỡi em!
ĐK:
Ôi cô [G]đơn! khi anh gọi [D]em trong bóng [Em]đêm
Bao quanh quạnh [Bm]hiu, tình yêu mất [C]rồi
Nhói [Em]đau, cuộc tình tàn [Bm]như sao vỡ trên [D]trời.
Đừng [G]đi vì bao phút giây dại [Em]khờ
Nên mang đến bao u [C]hoài
Và thường cho nhau đớn [G]đau.
Đêm nay đơn [G]côi
Không gian vắng đi môi [Em]cười
Khi anh biết xa em [C]rồi
Muộn màng xin câu thứ [Em]tha.
Xa nhau rồi [G]thấy yêu ngày tháng xưa rồi mãi đi [Em]tìm
Con tim thuở trao ân [C]tình, dù rằng trong cơn bão [G]giông.
Xa nhau rồi [G]thấy yêu ngày tháng xưa rồi mãi đi [Em]tìm.
Con tim thuở trao ân [C]tình, dù rằng trong cơn bão [Em]giông.
Đã khóc khi đi [C]xa, xa muộn màng khi ta mất [B7]nhau.