1. Hơn mười năm [Em]rồi anh tình cờ gặp [C]em, nơi trường xưa năm [G]cũ [Em]
Ngỡ ngàng nhìn [Am]nhau, anh hỏi em câu [C]rằng:
“Lâu [D]nay em sống thế [G]nào? Gia [Bm]đình giờ ra làm [Em]sao?”
Chợt [Am]em đôi dòng lệ thắm tuôn [C]trào, e [D]ngại không nói nên [G]lời
Để lòng anh thấy nao [B77]nao.
2. Hơn mười năm [Em]rồi em chẳng được yên [C]vui, khi theo chồng năm [G]ấy [Em]
Bồi hồi nhìn [Am]em, nụ hoa xinh thắm năm [C]nào
Hôm [D]nay như đã úa [G]màu, vì [Bm]dòng chảy thời [Em]gian
Còn [Am]anh vẫn là ông giáo [C]làng, bao [D]nét phong sương phai [G]tàn
Trên gác [B7]nghèo từng đêm thở [Em]than.
ĐK:
Những kỷ niệm êm [G]đềm chợt ùa về trong [C]anh
Nơi trường xưa yêu [G]dấu [Em]
Mình cùng lên đồi [Am]sim, chơi trò chơi trốn [C]tìm
Hái tặng em trái chín [D]thơm, đồi [B7]sim tím cả chiều [Em]hoang.
3. Hơn mười năm [Em]rồi nay mình gặp lại [C]nhau, vui buồn nào ai [G]thấu [Em]
Em là vợ người [Am]ta, đâu còn hương sắc mặn [C]mà
Bao [D]năm chăn gối bên [G]chồng, không [B7]được như em hằng [Em]mong
Đời [Am]em con thuyền sang bến vội [C]vàng, yêu [D]người cay đắng bẽ [G]bàng
Cung son [B77]vàng đời em thở [Em]than.