Cũng chẳng thể [F]nói với [G]em một [Am]câu
Từ ngày hôm [F]ấy cách [G]xa lâu [Am]rồi
Rồi anh đã [F]có nghĩ [G]suy hằng [Am]đêm
Đến lúc anh mỏi [Dm]mệt lúc [G]nào không [C]hay
Dù anh có [F]hái hết [G]hoa hồng [Am]tươi
Cũng chẳng thể [F]thấy nụ [G]cười lúc [Am]xưa
Dù anh có [F]nói những [G]câu tuyệt [Am]vời
Cũng biết không thể [Dm]nào đến [G]được tai [C]em
Dường như bao khoảng [F]cách chỉ [G]làm nhớ [Am]thêm
Dường như anh vẫn [F]nghĩ có [G]em bên [Am]cạnh
Dương như anh quên [F]mất đôi [G]mình có những [Em]điều đã [Am]qua
Không quay [Dm]lại chẳng được như khi [G]xưa
Ở nơi xa xôi [F]ấy em [G]hạnh phúc [Am]không
Ở nơi xa xôi [F]ấy nếu [G]em nghe [Am]được
Có những lời thì [F]thầm, tận [C]sâu trong trái [G]tim
Mừng sinh nhật của [C]em
“Em hôm nay là sinh nhật của em, anh biết, em thật sự bất ngờ
Nên anh đã dậy từ sớm để mua cho em một bó hồng thật là tươi
Anh cũng mua cả chiếc bánh kem mà em thích ăn nhất nữa
Những rồi anh chợt nhận ra anh đã quên mất một điều anh quên mất rằng
Em không còn ở bên anh nữa em không bao giờ về đây với anh nữa
Tất cả những thứ anh chuẩn bị chỉ là vô nghĩa
Anh khong biết phải làm ntn để được bên em vào lúc này
Anh thật sự không biết, anh nhớ em lắm”