Ngâm thơ:
Chiều xưa nắng nhạt lưng trời
Lời ca ân ái cho người ái ân
Bây giờ vai áo phong trần
Đường xa có nhớ cố nhân cuối trời
1. Cung đàn nào thương bằng tiếng [Em]ve sầu
Buồn nào hơn [E7]khi lứa đôi lìa [Am]nhau
[B7]Hè ơi mỗi năm ghi thêm lần [Em]nhớ
Có ai lỡ duyên ban [B7]đầu
Thông cảm được nỗi niềm [B7]đau
2. Thôi còn gì đâu người đã [Em]xa rồi
Đoạn đường chia [E7]ly có hoa phượng [Am]rơi
[B7]Tình yêu cũng như mây giăng đầu [Em]núi
Gió đưa hương qua chân [B7]trời
Cho một người khóc [Em]một người [Am][Em]
ĐK: Thôi năm ngón tay [Em]gầy
Cành [E7]hoa dại ở [Am]đây
Tím màu hoa khắc [Em]khoải
Mênh [Am]mông nắng hạ gieo buồn tênh
Tời đất như im [B7]lìm, còn đâu mà tìm
3. Tôi nhìn người thương lần cuối [Em]trong đời
Đoạn đường chia [E7]ly có hoa phượng [Am]rơi
[B7]Tình yêu cũng như mây giăng đầu [Em]núi
Gió đưa hương qua chân [B7]trời
Cho một người nhớ [Em]một người