1. Sài Gòn [Am]đêm mãi mưa [C]tuôn
Từ xa vọng [Em]tiếng đính ơ đong
Tiếng chuông nhà [Am]thờ.
Tôi nghe trên [F]phố bước chân vội [Dm]vã
Thương ai lạnh [G]lẽo co ro đầu [E7]xóm
Ngày tháng như [Am]mưa giọt nhanh giọt [Em]chậm
Qua rồi thơ [Dm]ấu có tôi hoàng [E7]hôn.
2. Sài Gòn [Am]đêm hắt hiu [C]mưa
Buồn tôi dậy [Em]sớm tính ơ tang
Tiếng chuông gọi [Am]giờ.
Mưa cho con [F]phố ướt mi hờ [Dm]hững
Thôi không đợi [G]nữa mưa đi lặng [E7]lẽ
Sài phố hoang [Am]vu chợt xa chợt [Em]gần
Thu vàng như [Dm]nắng nhớ mưa bỏ [E7]đi… [Am]buồn.
ĐK:
Tự bao [Am]giờ mưa như [C]khóc
Mưa như [Dm]cười mưa như tiếng [Bb]thở than [E7]ôi
Ta đi nghìn [Am]trùng áo mơ [F]phai
Em đi mịt [Em]mùng trong sương gió
Bước xa [Am]khơi ôm tình lẻ loi
Nơi quán [G]nhỏ nhớ [E7]thuở yêu [Am]người.
3. Sài Gòn [Am]khuya có tôi [C]nghe
Từ quê thật [Em]xa đính ơ đong
Tiếng chuông gọi [Am]về.
Mưa qua muôn [F]lối trái tim đường [Dm]phố
Xao xao rộn [G]rã theo mưa vội [E7]vã
Chẳng biết đi [Am]đâu để có quê [Em]nhà
Tôi ngồi như [Dm]đá thấy tôi ngày [E7]xưa… [Am]lạ.