1. Bạn [G]ơi! Tôi viết thư khi mùa xuân bỏ đi
Và khi tiếng [C]ve trên cành lá gọi [G]hè một rừng não [D7]nề
Ngày quen biết [G]là mùa phượng [C]vui cho đôi ta
[Am]Ngày xa cách [G]là mùa phượng đau trong tim ta
Rồi [C]cho đến bây giờ, ai [G]thương ai mong [Am]chờ
Phượng [D7]có như ngày [G]xưa?
ĐK: Người đi hái [C]hoa hôm nay
Buồn hơn cánh hoa trong lòng [G]tay
Niềm thương nhớ [Em]về tràn đầy
Hoa thắm nhưng cười không đắm [Am]say [D7]
Tôi [G]mong mùa nắng [C]tới cho bớt lạnh tim [G]côi
Nhưng rồi hoa nắng [Am]gọi héo hon thêm lòng [G]người
Tôi bên này bờ [C]sông khi phượng rơi nhớ [G]mong
Còn [C]bên kia bờ [G]tuyến biết thương [D7]hoa bao giờ [G]không?
2. Hỏi [G]thăm ai biết chăng bến mộng kia ở đâu?
Làm sao phút [C]vui khi gặp gỡ lần [G]đầu tình không úa [D7]màu
Ngày xưa mỗi [G]mùa phượng nở [C]tươi trên sân ga
[Am]Đẹp thay những [G]lần tình rủ nhau đi thăm hoa
Kỷ [C]niệm ấy trong đời, hôm [G]nay qua đi [Am]rồi
Buồn [D7]lắm hoa phượng [G]ơi!