1. Những chiều mưa thành [Em]phố bàn chân nghe bước mỏi qua lối xưa hẹn hò
Kỷ niệm xưa gọi [Am]tên gợi dậy bao nỗi [Em]niềm tận cùng vùng tiềm thức [B7]xa
Bờ hiên xưa trước [C]nhà ngày nào chân bước [Em]vội dìu người vào tránh làn [Am]mưa
Nằm im cô [B7]đơn cho tâm tư quá bơ vơ một mình dừng chân vì người xưa đã thờ [Em]ơ.
2. Những lời ca ngày [Em]đó từng dư âm nứt nở chưa xóa phai nhạt mờ
Cuộc tình như bài [Am]thơ lòng người chưa hững [Em]hờ còn ngập tràn bao ước [B7]mơ
Từng câu ca tiếng [C]nhạc mình đưa nhau bước [Em]vào cuộc tình đầu chớm nở [Am]hoa
Nụ hoa tình [B7]yêu cho ta nghe ngất ngây say nào ngờ hương hoa kia tan cho nát lòng ai.
ĐK:
Còn [Em]đó hàng cây cao bóng ngả còn [B7]đây ghế công viên xanh [Em]màu
Mùa [Am]thu cùng nhặt lá thu [G]bay buồn [B7]theo chiếc lá trong lòng [Em]tay.
3. Kỷ niệm chưa gục [Em]chết dù mưa sa gió nổi theo tháng năm mỏi mòn
Trời chiều mưa buồn [Am]hiu gợi lòng thương nhớ [Em]nhiều một cuộc tình đã khuất [B7]xa
Tình yêu như nắng [C]tàn về đây thăm mái [Em]nhà kỷ niệm đầu chẳng rời [Am]xa
Mùa mưa đi [B7]qua trong cô đơn với riêng ta mùa mưa đi qua tâm tư hoang vắng màu [Em]hoa.