1. Bất chợt cơn [Em]mưa ta trú bên [C]nhau
[Em]Đứng nhìn mưa [Am]nghiêng [B7]chúng ta mỉm [Em]chào
Giờ anh [B7]xa mưa sang mùa có rét [Em]mướt
Bước tôi [B7]về rối cả tóc xuân xanh.
Khúc tình ngây [Em]thơ giăng kín trong [C]mơ
[Em]Giấc mộng thăng [Am]hoa khắc [B7]khoải đợi [Em]chờ
Mùi quê [B7]hương mưa xông mùi hương đất [Em]mới
Biết bao [B7]giờ nối lại tình đơn [Em]phương.
ĐK:
[Em]Mưa đầu mùa như tình [Am]ta vừa mới [Em]chớm
Lưới tình rất [Am]gần
Ân tình [B7]vẫn cứ mãi xa [Em]xăm.
2. Bất chợt mây [Em]đen lất phất mưa [C]bay
[Em]Nhớ lại đam [Am]mê [B7]thốt nhiên rã [Em]rời
Ngày anh [B7]đi tóc xanh còn vương trong [Em]gió
Đến bây [B7]giờ tóc bạc trắng phong sương.
Thôi đành chia [Em]ly biết nói năng [C]chi
[Em]Hết nợ xong [Am]duyên trách [B7]chẳng được [Em]gì
Mùi quê [B7]hương sao không còn hơi đất [Em]mới
Tiếc những [B7]ngày thấm đậm tình quê [Em]hương.