1. Biết rằng không được nhưng cũng [Am]ngỏ [C]
Nỗi niềm thương từ lâu ấp [Am]ủ
Đường [Dm]dài đi mãi về [Am]đâu
Đành rằng tha thiết cho [Dm]nhau
Giữa [C]mình cách một hố [F]sâu. [E7]
2. Có chiều mưa nguồn day dứt [Am]đổ [C]
Lối lầy trơn tìm em phố [Am]nhỏ
Đèn [Dm]mờ soi ngõ không [Am]tên
Tạ từ buông cánh tay [Dm]êm
Đã [E7]buồn nên lại buồn [Am]thêm.
ĐK:
Mưa ơi sao u [Dm]hoài
Nghe [G]như mưa trong [C]đời nào ai biết cho [E7]ai
Gió [Am]hỡi hãy ngừng cho hết [Dm]mưa
Nới [G]vòng tay tiễn [C]đưa sao [E7]mờ ngõ lạnh em [Am]về.
3. Mấy mùa thu về không lá [Am]đổ [C]
Có biệt ly nào không nức [Am]nở
Một [Dm]người thao thức đêm [Am]thâu
Một người cách sông [Dm]sâu
Bao [E7]giờ mới được gần [Am]nhau.