1. Xin đừng người [Fm]hỡi, xin người đừng đến bên [Bbm]tôi
Xin đừng người [Eb]hỡi xin người đừng nói yêu [Ab]tôi
Dại khờ ngày [D#m]xưa, một [F7]phút con tim yếu [Bbm]mềm
Chẳng còn ngây [C7]thơ , tin vào tình yêu lần [Fm]nữa.
2. Một lần lầm [Fm]lỡ, tâm hồn đã quá mong [Bbm]manh
Để lại một [Eb]vết thương lòng chẳng dễ phôi [Ab]phai
Tôi sợ tình [D#m]yêu sợ, [F7]lắm đón đưa ân [Bbm]cần
Rồi người quay [C7]lưng , ra đi để tôi một [Fm]mình.
ĐK : Đừng [Fm]đến bên tôi người [Db]hỡi, đừng [C]nói yêu tôi người [Fm]ơi
Vì [Bbm]trái tim tôi lạnh giá, chôn [Eb]sâu muôn vàn niềm [Ab]đau
Đừng [Fm]đón đưa chi người [Db]hỡi, đừng [C]thiết tha chi người [Fm]ơi
Chẳng [Bbm]muốn yêu ai lần [C7]nữa , để thêm một lần buồn [Fm]vương.
3. Qua rồi ngày [Fm]tháng mơ mộng thuở mới yêu [Bbm]đương
Môi hồng giờ [Eb]đã phai rồi chăng thiết tô [Ab]son
Xin đưng người [D#m]ơi , đừng [F7]nói chi câu êm [Bbm]đềm
Hãy để tình [C7]tôi ngủ yên theo dòng thời [Fm]gian.