1. Một bài hát vu [G]vơ, tưởng chừng như rất thơ
Gửi cho người [Am]nghe vào một [D7]chiều buồn thương [G]nhớ
Bên ô cửa [C]sổ [Cm]ngân nga nhạc [Bm]tình
[E7]Chỉ là vu [Am]vơ thôi mà tưởng [D7]như viết cho [G]mình
Điệu nhạc vẫn ngân [G]nga, nhưng chiều thu đã qua
Em thấy mình cô [Am]đơn vì chuyện [D7]tình yêu xa [G]quá
Nhưng ngân nga bài [C]này, em [Cm]vui tươi hằng [Bm]ngày
[E7]Đã bao mùa [Am]qua rồi mới [D7]biết mình đang [G]say.
ĐK:
Tựa như lời [C]ru, đưa em tôi giấc [Bm]ngủ
[E7]Tựa như áng [Am]mây, theo [D7]em qua tháng [G]ngày
Tựa như mặt [C]trời, hằng ngày [Cm]soi bóng em [Bm]đi
[E7]Tựa như mẹ [Am]hiền, người đã [D7]đưa em vào [G]đời.
2. Điệu nhạc vẫn ngân [G]nga, những chiều thu đã [G]qua
Em thấy mình cô [Am]đơn nhưng lại [D7]chẳng buồn nói [G]ra
Đi loanh quanh một [C]mình, thương [Cm]em tôi nặng [Bm]tình
[E7]Đã bao lần [Am]đau rồi mà vẫn [D7]chưa biết thương [G]mình
Tựa như lời [C]ru, đưa em tôi giấc [Bm]ngủ
[E7]Tựa như áng [Am]mây, theo [D7]em qua tháng [G]ngày
Tựa như đại [C]dương xanh [D]ngát êm [B7]đềm bao năm [Em]tháng
[Am]Vỗ về yêu [D7]thương em nhẹ [G]nhàng.
* Đối với em giờ [Am]đây, lời nhạc nghe rất [G]hay
Em ngỡ như là [Am]mơ vì vừa [D7]gặp mình trong [G]đấy
Không cần men [Bm]cay vì em đã rất [Am]say,
Em biết em đã say [C]nắng chàng [D7]trai viết bài [G]này.