[D]Liệu trong cuộc đời này, em còn buồn [A]anh bao lần nữa đây
Ngày đông [D]ấy lá đã rời cây, gió đưa mây [A]về phương trời không nắng
Phố [Bm]đã vắng bóng ai nụ cười [G]ấy cũng đã dần phai
[D]Ai thấy đâu, biết đâu, sầu vương theo [A]trăng treo đầu ngõ
[Bm]Lòng em rối như [G]tơ vò
[D]Ở nơi đó anh [A]có vui
Đợi một [D]sớm mai nắng lên, em mơ cùng [A]anh kề bên
Chỉ là [Bm]mơ thôi đúng không, ngọn đèn vàng chông [G]chênh trong gió
[D]Có lẽ, ta phải xa nhau và [A]có lẽ, không như phút đầu
Chôn [Bm]giấu nơi đâu niềm đau
Và mong anh [A]hạnh phúc bên [G]ai, ngày sau
Anh từng cố [D]chấp cứ đợi người ta từ 10h đêm tới 3h sáng
Anh từng hạ [A]mình trong những bài nhạc trên chiếc đt vẫn còn đang vang
Em [D]à… nếu nhớ thì sao ?!
Nếu không tìm [A]được lý do thì cứ để anh “hai ta có thể gặp nhau ?”
Anh muốn ngày [D]mai thức dậy dù em gương mặt ngái ngủ lúc 3h chiều
Để chẳng phải [A]text “em ơi anh nhớ em nhiều”
Đừng giấu tất [D]cả cảm xúc của mình để sáng thức giấc cùng đôi mắt sưng
Bởi vì với [A]anh em đẹp tuyệt vời như bồ công anh giữa rừng ! Em ơi
Em có từng đợi một ai… cho dù biết chắc người ta không tới
Em có từng ôm dòng tin… và lời chia tay không nói nên thành lời
Rồi ngày chẳng vui… em ước rằng mình như chưa tồn tại trên đời
Hoặc em mong rằng thời gian sẽ giúp nỗi buồn này được vơi
Anh chỉ muốn chẳng vội ngược xuôi cùng nhau giữa những con đường
Là khi ..bất đồng giúp tim biết được người mình thương
Là khi tuổi trẻ với “ngày lang thang – đưa nhau đi trốn” như Đen
Là khi… chỉ cần là anh còn thở thì em hãy nhớ “anh yêu em”