Ngồi [Em]nhìn xa xôi một mình trong bóng tối chỉ [C]một mình tôi
Lạnh lùng co ro buốt bỗng [Am]nước mắt rơi nhẹ đắng khoé môi
Rồi [B]một mai nữa lại trôi.
Ngồi [Em]tìm ai đây giật mình anh chưa biết mình [C]tìm ai đây
Rồi nhẹ nhàng gom lấy chút [Am]ít bóng đêm tìm phút ấm êm
Một [B]ngày đong đếm tìm ai.
Chợt về giữa [C]sương mờ loay hoay anh ngỡ như đang [Bm]mơ [Em]em
Ngày nào vẫn [Am]hoang sơ ai [D]biết cứ mong [G]chờ
Rồi khi bóng [C]đêm tàn hoang mang giữ lấy giấc mơ [Bm]đang tan dần
Khi [Em]anh lang thang một [Am]mình bơ vơ tìm nỗi [Bm]nhớ mơ [Em]hồ.