“Mình [Dm]dừng lại nhé anh ơi, cảm ơn [D7]anh ngày qua rất [Gm]nhiều”
“Mình dừng lại nhé anh [C]ơi, em vẫn [A7]chưa sẵn sàng để [Dm]yêu”
“Mình [D7]dừng lại nhé anh [Gm]ơi”, lời nói [C7]đó vẫn in vào [F]tim anh như vết [Bb]thương
Đứng giữa con [Gm]đường mà [Am]sao bàn chân không [A7]bước?
Kể [Dm]từ khi biết yêu em, nhận ra [D7]thương một người rất [Gm]buồn
Kể từ khi biết yêu [C]em, thấy em [A7]gần mà như rất [Dm]xa
Một [D7]người còn lắm thiết [Gm]tha, một người [C7]cố gắng ngăn quả [F]tim đang cháy [Bb]bừng
Dù lòng còn [Gm]thương, nhưng biết [A7]sao cho vừa vô [Dm]thường [D7]
Đừng vội vàng [Gm]nói cách [C]xa, còn nhiều điều [F]giữa chúng [Bb]ta
Một tình yêu [Gm]đã nở [C]hoa mà em không [F]thấy [D7]
Tìm lại nụ [Gm]hôn tối [C]qua, lúc anh đưa [F]em về [Bb]nhà
Giây phút êm [Gm]đềm, trọn đời làm sao anh [A7]quên?
Anh [Dm]chờ em thấy anh chờ, chờ ngày [D7]mai tàn đêm nắng [Gm]về
Anh chờ em thấy anh [C]yêu, anh đã [A7]yêu em cạn trái [Dm]tim
Anh [D7]chờ để nắm tay [Gm]em, cùng đi [C]khắp nhân gian khổ [F]đau vẫn có [Bb]nhau
Chờ ngày bình [Gm]yên, sống [A7]bên em trọn kiếp [Dm]người.