1. [Dm]Anh không thể mang tới bình [Am]yên
Mang nụ [Dm]cười tới người con gái mình [Am]thương
[Dm]Biết thế nào rồi cũng rời [Am]xa
Thế nhưng [Dm]chỉ vì yêu, mà nhắm [F]mắt
[Am]Đến một ngày trời đất cuồng [Bb]quay
Trái tim [C]này không còn được ấm vòng [Bb]tay
[Am]Nỗi đau nào cũng đến rồi [Gm]đi
Thế thôi [Am]thì cứ để ướt đẫm bờ [Dm]mi
ĐK: [C]Anh không thể đi [Bb]tiếp cùng em
Không [C]thể là người cùng em viết tiếp câu [Am]chuyện cuộc đời
Mặc [Dm]dù yêu em đến có thể vì [Gm]cả tương lai
Lại [C]gần đây chạm vào tim anh [F]nhé
[C][F7]Cho anh dừng nỗi [Bb]nhớ lại thôi
Hơi [C]thở này đang yếu ớt nấc lên trong [Am]nỗi mệt nhoài
Xin [Dm]hãy buông một lần dù phải đau [Gm]đến thấu trời
Mong thời [F]gian trôi nhanh để [Am]vết thương mau [Dm]lành
2. [Dm]Nhớ lần đầu lúc mới gặp [Am]em
Đôi mắt [Dm]hiền khiến tôi muốn đến làm [Am]quen
[Dm]Yêu nụ cười, ánh mắt, bờ [Am]môi
Yêu tận [Bb]cùng, yêu mê say và đắm [F]đuối
[Am]Nếu vô tình em thích một [Bb]ai
Anh đau [C]lòng nhưng sẽ cầu chúc cả [Bb]hai
[Am]Xin một lần được khóc cùng [Gm]nhau
Để giữ [Am]lại những gì đẹp nhất về [Dm]sau
Tăng ½ tone lên [Ebm]—–
* [E]Em chẳng thể mang đến bình yên
Thật buồn vì điều gì đó đến nay đã [Ebm]không trọn vẹn
Chặng [Abm]đường này dù kết thúc nhưng anh sẽ [Dbm]không cô đơn
Người [Gb]đàn ông tự làm nên hạnh [B]phúc
[C#][F#7]Cho anh dừng nỗi [B]nhớ lại thôi
Hơi [C#]thở này đang yếu ớt nấc lên trong [Bbm]nỗi mệt nhoài
Xin [Ebm]hãy buông một lần dù phải đau [Abm]đến thấu trời
Mong thời [F#]gian trôi nhanh để [Bbm]vết thương mau [Ebm]lành