1. Một người ra [D]đi vội vã một người [A]quay trở về
Mắt anh [Bm]cay từng giây nhìn theo hình bóng [F#m]em dần xa.
Rừng [G]bao mùa thay lá tim [D]anh bấy nhiêu xót xa
Mỉm [Em]cười cho qua tình yêu của chúng [A]ta.
2. Vội vàng ra [D]đi lặng lẽ vội vàng [A]quay trở về
Đến hôm [Bm]nay về bên cạnh anh người nói [F#m]em cần anh.
Đại [G]dương trào bao sóng trong [D]anh bấy nhiêu đau lòng
Mỉm [Em]cười trên môi mà tim không thấy [A]vui.
ĐK:
Ngày xưa em [D]bước theo người ta bàn tay em [A]nắm tay người
Còn tay nào [Bm]nắm tay anh em ơi sao không để [F#m]anh bước đi.
Thì bây giờ [G]đã yên vui đôi nơi em đâu cần [D]nhớ anh nhiều
Đừng như [Em]anh tay buông mà lòng anh chẳng [A]buông.
Một khi em [D]ở bên người ta mà không thôi [A]nhớ thương anh
Thì khi người [Bm]ở bên anh em sẽ không bao giờ [F#m]ngừng nhớ người ta
Tình yêu rồi [G]sẽ ra sao khi chúng ta vẫn còn [D]mãi trốn tìm
Chỉ một [Em]trái tim không thể trao cả hai [A]người
Đành bước đi mà [D]thôi
(Đành rời xa mà [D]thôi).