1. Miền Trung quê [Am]tôi, bao mái [Em]nhà xơ xác tiêu [Am]điều
Miền Trung quê [Dm]tôi, bao gia [G]đình người thân li [C]tán
Miền Trung quê [G]tôi, không [Am]còn êm ấm như mọi [Em]ngày
Không [Dm]còn bữa cơm bình [Em]yên, chỉ còn nơi [G]đây gió [E]mưa thét [Am]gào
ĐK: Miền Trung quê [Am]tôi! Quê tôi!
Bởi vì [Dm]đâu gánh lấy bao [Am]nhọc nhằn
Bởi vì [G]đâu mưa bão rồi [Bdim]lũ lụt
Để vết [E]thương hằn lên vết [G]thương chưa [Dm]lành
Bởi vì [Em]đâu? Vì [E]đâu
Miền Trung quê [Am]hương yêu thương
Tuổi còn [Dm]thơ con lớn theo [Am]tháng ngày
Giờ ngược [G]xuôi con bước trên [Dm]đất người
Lòng xót [C]xa nhìn quê nổi [E]trôi trên sóng [Am]đời
2. Miền Trung quê [Am]tôi, thương [Em]nhớ hoài bóng dáng của [Am]người
Miền Trung quê [Dm]tôi, ơn sinh [G]thành con luôn ghi [C]nhớ
Miền Trung quê [G]tôi, xa [Am]rồi con ước mong ngày [Em]về
Để [Dm]cùng bữa cơm bình [Em]yên bên gia [Am]đình