[C]Mẹ là bầu trời bao [G]la
Một tình thương vô [C]biên mãi mãi không nhạt [G]mờ
Mẹ dựng con nên thành [C]người
Từ giọt máu [G]đào ầu ơ ầu [C]ơ.
Ngày [C]nào thủa còn sơ [G]sinh
Mẹ nâng trên [C]tay, mẹ xoa nơi [G]đau
Ôm ấp con vào [C]lòng
Cho con thành [G]người ầu ơ ầu [C]ơ.
Mẹ [C]Việt giận lên oai [G]phong
Tựa Trưng Vương [C]xưa, oai mãnh như bà [C]Triệu
Vung cái roi thật [C]mạnh
Nhưng đánh con lại [G]nhẹ ầu ơ ầu [C]ơ.
Tuổi [C]đời, từng mùa xuân [G]qua
Hè thu chơi [C]vơi, mùa đông giá [C]lạnh
Xơ xác thân tàn [C]tạ
Nay tóc mẹ bạc màu [G]ầu ơ ầu [C]ơ.
ĐK:
Đèn khuya nghiêng [Am]bóng ai trên [E7]tường
Mẹ ôm tóc [Am]khóc thân phận [Dm]người
Mẹ ơi bao gian [E7]khó qua trong [Bdim]đời
“Con giờ một bóng một mình mẹ [Am]ơi…”
Ngoài kia tăm [Am]tối bao con [E7]người
Lặng đi tới [Am]cõi tro bụi [Dm]nào
Mẹ ơi nhân sinh [E7]kiếp xưa nay [Bdim]vậy
Loài người ngày sau, trẻ mãi không [Am]già.