Vòng hợp âm: [F][C][Dm][Bb]
1. Dù hoàng [F]cảnh cơ hàng vẫn ráng 9 tháng 10 ngày cưu mang
Vẫn đạp [C]xe 15 cây số đi làm khi trời vừa sáng
Chỉ hy [Dm]vọng con được sinh ra không phải đói khổ lang thang
Mẹ [Bb]ơi ơn này con xin mang.
Con sẽ [F]không bao giờ quên đi những ngày tháng khó khăn
Khi con [C]bệnh khiến mẹ chầu trực thức suốt cả đêm trắng
Lo từ cái [Dm]gối tới cái chăn viên thuốc tới bữa ăn
Và đôi [Bb]khi còn có những giọt nước mắt thầm lặng.
Bao nhiêu [F]lần con ngỗ nghịch bấy nhiêu lần mẹ thứ tha
Chẳng trách [C]móc dù chỉ một lần mẹ chỉ sẽ chia rồi bỏ qua
Mẹ luôn xem [Dm]thường mọi vất vả ôm trọn mọi buồn bã
Dù khó [Bb]khăn cách mấy một tay vẫn ráng lo đủ cho cả nhà.
Ơn [F]mẹ chẳng biết bao giờ con mới thể trả
Nhưng vì [C]mẹ con sẽ không ngại đường đời bôn ba
Con sẽ [Dm]làm mọi điều đẹp nhất chỉ để mẹ biết một điều là
Với [Bb]con mẹ chính là tất cả.
[F]Nước mắt ấy có khi bơ [C]vơ dẫu bão tố với tao nghi [Dm]ngờ
Mẹ vẫn nơi đây nhẹ [Bb]nhàng đưa tay dẫn con đến lối bình [F]yên
Và cũng có lúc con muốn hét [C]lên con xin lỗi nhưng không nên [Dm]lời
Đành gửi tâm tư từ [Bb]bao lâu nay vào hết trong bài ca này.
2. Trả [F]công nuôi con mỗi ngày mẹ đánh đổi bằng sự khó nhọc
Tiền [C]lo cho con ăn học mẹ trả bằng tuổi thọ từng sợi tóc
Để con [Dm]luôn bình an mẹ tập làm quen đời gai góc
Không muốn [Bb]ai phải bận tâm đêm về chỉ mình mẹ khóc.
Sống cho [F]bố nghĩ cho con lo gia đình mặc phận mình
Quanh [C]năm cay đắng, buồn tuổi chần chốc, mẹ vẫn cứ lặng thinh
Chẳng cần [Dm]ai hỏi han chẳng cần ai ủi an
Điều mẹ [Bb]dành cho con và bố đều là sự hy sinh.
Mẹ không [F]nói nhưng con biết mẹ chịu khổ nhiều rồi
Nước [C]mắt, mồ hôi rơi nhiều chẳng qua mẹ cố giấu đi thôi
Bao nhiêu [Dm]năm đời người hết bấy nhiêu năm vì con
Bao lần [Bb]con bất hiếu mẹ vẫn dang rộng tay đón.
Con xin [F]lỗi vì chưa bao giờ cố gắng hiểu mẹ
Khi mẹ [C]cần con nhất con không ở bên chia sẻ
Tất cả mọi [Dm]thứ con làm từ bé đến lớn chỉ toàn nghĩ về con
Mẹ [Bb]ơi xin mẹ tha thứ cho con.
[F]Nước mắt ấy có khi bơ [C]vơ dẫu bão tố với tao nghi [Dm]ngờ
Mẹ vẫn nơi đây nhẹ [Bb]nhàng đưa tay dẫn con đến lối bình [F]yên
Và cũng có lúc con muốn hét [C]lên con xin lỗi nhưng không nên [Dm]lời
Đành gửi tâm tư từ [Bb]bao lâu nay vào hết trong bài ca này.
3. [F]Mẹ là bờ vai nơi con nương suốt chặn đường dài
[C]Mẹ là động lực nơi con vực dậy khi thất bại
[Dm]Mẹ là sau cuối khi kế bên con không còn ai
Là [Bb]người cho đi yêu thương mãi mãi và không bao giờ mong muốn đòi lại
[F]Mẹ là người vì con bỏ quên cả việc nghĩ ngơi
Là [C]người duy nhất hiểu được những điều con chưa thốt thành lời
Thật không [Dm]biết nói gì hơn ngoài việc cảm ơn cuộc đời
Cảm ơn [Bb]trời đã cho con người mẹ quá tuyệt vời.
[F]Nước mắt ấy có khi bơ [C]vơ dẫu bão tố với tao nghi [Dm]ngờ
Mẹ vẫn nơi đây nhẹ [Bb]nhàng đưa tay dẫn con đến lối bình [F]yên
Và cũng có lúc con muốn hét [C]lên con xin lỗi nhưng không nên [Dm]lời
Đành gửi tâm tư từ [Bb]bao lâu nay vào hết trong bài ca [F]này.