1. Từ nơi quê [Dm]nghèo tôi lưu lạc miền đất [F]hứa
Lữ khách tha [Gm]phương bao mộng [Am]mơ tuổi xuân [Dm]ngời
Cay đắng buồn [C]vui nếm trải qua trên bước [A7]đời
Lòng vẫn mỉm cười nuôi [Bb]mơ ước ngày [A7]mai.
2. Ở nơi quê [Dm]nhà, cha mẹ già đàn em [F]nhỏ
Trông ngóng từ [Gm]lâu mong chờ [Am]tin của con [Dm]về
Nhưng biết làm [C]sao khi tay trắng con vẫn [A7]còn
Mẹ ơi! Con nhớ [Dm]nhà.
ĐK:
Đời [Dm]trai bao sương gió trên [C]vai
Ngược [Bb]xuôi lo chén cơm ngày [F]mai
Nhiều [Gm]khi con mệt mỏi đôi [Dm]chân
Vẫn [C]luôn nhắc con không chùn [A7]bước.
Buồn [Bb]vui ôi một kiếp mưu [C]sinh
Tủi [Gm]thân lẻ [C]bóng đêm từng [F]đêm
Ước [Gm]mong tương lai sẽ sáng [Dm]ngời
Ngày [C]vui trở [A7]về bên mái [Dm]nhà.