1. Là tại [Am]anh yêu đã không chung tình
Để duyên đôi [G]mình xa cách mỗi người một [Em]nơi đau sót em đành mang
Anh phụ tình [Am]em anh cùng ai cất bước qua cầu
Anh quên lời hứa hôm qua mãi là có [Em]nhau
Giờ thì anh [Dm]vui ấm êm hạnh phúc bên [G]người
[Am]Đâu biết rằng nơi [B7]đây em [E7]như cái xác không [Am]hồn
ĐK: Ờ thì em [Am]sai em trao con cho kẻ [Dm]đa tình
Bởi em yêu [G]nhiều yêu thật [Am]lòng nên mang khổ [Em]đau
Nhưng mà anh [Am]ơi yêu người ta xin hãy yêu [Em]chân tình
Bởi là phận gái lỡ một lần là tan nát cả một [Am]đời
2. Là tại [Am]em yêu quá nên em khờ
Để câu chung [G]tình làm ta nát cả đời thanh [Em]xuân biết trách ai giờ đây
Sau này thuyền [Am]hoa đưa người ta về chốn sang giàu
Mình ôm con trẻ tủi thân thiên hạ cười [Em]chê
Nói sao cho [G]vừa lòng người em đành [Am]mang tiếng thị phi
Trót [Dm]lỡ trao nhầm thôi [Em]thì làm mẹ đơn [Am]thân