Mẹ kể [Am]lại ngày đông con đã chào [F]đời
Mùa mưa ướt [G]lạnh rung rinh mái tranh vách [C]đất
Bà Đỡ cắt [F]rốn bằng lưỡi giằng mùa [Em]gặt
Cha chôn cuốn nhau [Am]bên cây khế ở sau [E7]vườn.
Ngôi nhà [Am]tranh là một góc quê [F]hương
Cha đã cất [Dm]nên từ bờ tre bụi [E7]rạ
Tre dựng cột [Dm]kèo tranh rạ làm mái [F]lá
Ấp ủ đời con [E7]khôn lớn bao nghĩa ân [Am]tình.
Sáng mùa [C]thu nơi cửa quế sân [F]trình
Mẹ nắm tay [Dm]con dắt đi tìm con [E7]chữ
Nghĩa ân sư cao [Dm]dày giúp con thông kinh [F]sử
Chữ thánh hiền phước [E7]đầy đạo lý lắm nghĩa [Am]nhân.
Quê tôi có con [Dm]sông uốn quanh lũy tre [E]làng
Giông bão đi [A]qua đã bao lần đạn [F]lửa
Sóng gió nổi [E]trôi theo giòng chảy [Am]mãi
trằn trọc nhưng đêm thao thức vơi [E7]đầy.
Thương lắm cuộc [C]đời theo năm thánh mỏi mòn [F]trôi
Như hạt sương [C]về trên mái đầu điểm [E]bạc
Góp nhặt cho [Dm]đời những vần thơ nốt [C]nhạc
Cung thương trỗi cung [E7]trầm đẹp tình khúc quê [Am]hương.