1. Vậy là xong tất [Am]cả cứ nhìn vào mối nhà đề hai chữ vu [Em]quy [Am]
Vừa nghe em nhắc [Dm]đây nhớ đừng đến thăm nhà [G]vội nghe anh nhé [Em]anh
Có chuyện gì không [Am]thông nói mà nhìn đâu [Dm]đâu như sợ tôi đoán không [C]sai [Am]
Sau đó em nhỏ [Dm]nhẹ em rất mong đôi [Em]mình luôn cứ ở gần [Am]nhau.
2. Và tình cho tất [Am]cả có vội gì thăm nhà, chuyện ra mắt đôi [Em]bên [Am]
Còn chi ao ước [Dm]thêm sớm muộn cũng nên bạn [G]đời mà ai không biết [Em]cho
Mới chiều hồi hôm [Am]thôi ngấn lệ còn hồng khăn [Dm]tay chưa bao giờ tôi nói không [C]tin [Am]
Em nói nghe thành [Dm]thật mai lỡ duyên không [Em]thành ta vẫn tìm gặp [Am]nhau.
ĐK:
Dứt khoát tai [D7]hại em nghĩ sai tôi [G]rồi mới không kể rõ nghe đuôi [Am]đầu [D7]
Hay em cho [G]rằng mang tiếng duyên không trọn ít ra là mình không phụ [Am]nhau
Điều đó nghĩa gì [G]đâu chắc [C]em biết tôi tất không [Dm]cần
Những [C]gì tuy [G]đẹp chóng phai [Am]tàn cuộc tình đôi [E7]ta đã không may ngắn gọn làm [Am]sao.
3. Giờ thì tôi cũng [Am]hiểu với một phần câu chuyện đoán hai chữ vu [Em]quy [Am]
Còn như câu nói [Dm]kia sớm muộn cũng nên bạn [G]đời, mà ai không biết [Em]cho
Với lại hồi hôm [Am]đây ngấn lệ còn hồng khăn [Dm]tay ngay bây giờ tôi đoán chưa [C]ra [Am]
Hôm đó em thì [Dm]thầm mai lỡ duyên không [Em]thành ta vẫn tìm gặp [Am]nhau.