1. Trời cao không thương cũng là lẽ [Dm]thường
[Gm]Hồng nhan bạc [C]phận một kiếp chung [F]thân
[Dm]Nghĩ mình sẽ có khi được [Gm]vui
Cũng do [A]trời hạnh phúc vỡ ra làm [A7]đôi.
2. Nhìn người lệ tuôn đôi dòng ngắn [Dm]dài
[Gm]Tình yêu thác [C]xuống tuyền đài chưa [F]phai
[Dm]Khối tình nặng quá đôi bờ [Gm]vai
Trách nhau [A7]chi trăm năm biết có duyên [Dm]gì.
ĐK:
Em [Bb]ơi mai em theo [Gm]chồng tình [C]này anh thả trôi [F]sông
Đến đâu thì [Dm]đến bến trong bến [C]đục nào còn ý nghĩa chi [A7]đâu
Em [Bb]ơi thương cho má [Gm]hồng cuộc [C]đời chưa hết long [F]đong
Đã sinh phận [Dm]gái biết qua bể [C]dâu nhưng áo [A7]mặc sao qua khỏi [Dm]đầu.
3. Trời cao không thương thôi tự thương [Dm]mình
[Gm]Tình yêu vẫn [C]giữ trong lòng thắm [F]xinh
[Dm]Lối nào về với những ngày [Gm]xưa
Nói cho [A7]em trong mơ em sẽ đi [Dm]tìm.