1. À à [Dm]ơi ơi cha ru [A7]con lời ru của núi [Dm]đồi
À à [Bb]ơi ơi mẹ ru [Am]con màu nắng hồng rực [Dm]tươi [Bb]
Ôi quê ta xa [Dm]xôi, dẫu bao [D7]năm vẫn nồng ấm tình [Gm]người [C]
Thôn làng yêu [F]con, con của [A7]cha ấm no một [Dm]đời.
2. Từng giọt trong [Dm]veo, nối nhau [A7]tre đưa nước về thôn [Dm]làng
À à [Bb]ơi ơi, gói nắng [Am]vàng mẹ hong giọt sương [Dm]tan [Bb]
Nghe quanh con hân [Dm]hoan, ấm lên [D7]trong màu nắng gọi [Gm]ngày [C]
Khói trời giăng [F]mây, thơm hạt [A7]cơm, mẹ ru con ngủ [Dm]say.
T-ĐK:
À à [Bb]ơi ơi, ới [Am]à à [Dm]ơi ơi
À à [Bb]ơi ơi, ới [Am]à à [Dm]ơi ơi
ĐK:
Lời cha ru [Bb]con có cánh [Am]cò chập chờn bên [Dm]nôi
Lời mẹ ru [Bb]con, có nương [C]khoai ngô sắn mẹ [F]trồng [D7]
Lời đời ru [Gm]con, thơm [C]sau mùi lúa [F]chín [Dm]
Lời nào ru [C]con, đất quê [Am]mình hóa màu yêu [Dm]thương.
* Lời cha ru [Bb]con, vẽ ô [Am]trời nhuồm màu con [Dm]chơi
Lời mẹ ru [Bb]con, có tiếng [C]ve tu hú gọi [F]bầy [D7]
Lời đời ru [Gm]con, sao [C]thơm mùi khói [F]bếp [Dm]
Lời nào yêu [C]thương, con mỉm [Am]cười tháng ngày quên [Dm]trôi.