1. Này người đời [Dm]ơi, hãy sống sao [A7]cho cho trọn kiếp [Dm]người
Cuộc đời mai [Bb]đây, dù bao gian [Dm]lao đừng nên nản [F]chí
Dù mai ra [Am]sau, hãy nhớ lấy [Dm]rằng
Dù rằng phong [Gm]ba khó khăn bao [C]ngày
Hãy sống hết [F]mình, cuộc đời [Am]là quán trọ ghé tạm [A7]thôi.
2. Cuộc đời ai [Dm]biết, biết trước tương [A7]lai sang giàu cơ [Dm]hàn
Buồn phiền mà [Bb]chi làm cho thân [Dm]ta gầy hao ốm [F]yếu
Được gì cho [Am]ta hay chỉ thêm [Dm]sầu
Rồi ngày mai [Gm]sau trở về cát [C]bụi
Trần gian [F]này đời vô [Am]thường ta hãy sống an [Dm]vui.
ĐK:
Rồi mai [Am]này còn được [C]gì, trên cõi tạm trần [F]gian
Trời đã ban [Bb]cho ta, cho ta kiếp [Gm]người, cuộc sống an [Dm]nhiên
Sóng gió [C]kia biến ta thành gỗ [F]mục
Ta vươn [C]mình hóa kiếp [A7]đóa phong [Dm]lan.
3. Lợi danh phú [Dm]quý đanh đá hơn [A7]thua, cũng là vẻ [Dm]ngoài
Chức quyền cao [Bb]sang nhà lầu xe [Dm]hơi, nào ai chẳng [F]muốn
Đừng vì cao [Am]sang, ganh ghét sân [Dm]si
Đừng vì đô [Gm]la, xe sang nhiều [C]tiền
Rồi trở [F]về, làm cát [A7]bụi ai cũng như [Dm]nhau.