1. Giận trách con [D]đò sao [F]đành cất bước bỏ [Am]đi
Bỏ lại bến [D]sông người mong kẻ nhớ đau [Am]lòng
Trách hờn tại [G]tôi tham mong khát vọng đổi [Em]đời
Để cho em [E7]khóc sông đau lòng nước chảy về [Am]đâu.
2. Buồn cho bến [Am]sông chẳng còn ai kêu tiếng ơi [C]đò
Gào thét đớn [G]đau mà tôi chẳng đặng quay [Em]về
Để em đứng đó ôm nỗi buồn khắc khoải chờ [G]mong
Mà tôi nhẫn tâm lặng [E7]im không nói một [Am]lời.
ĐK:
Hờn trách vì [D]tôi sao ham giàu bỏ bạn rời [Am]đi
Sống ở bên [G]ai mà lương [Em]tâm day dứt một [Am]đời
Tội thương cho [D]em mai này biết phải sống [Am]sao
Bến đò ngày [G]xưa giờ [E7]đây vắng bóng tôi [Am]rồi.
3. Ngậm ngùi lặng [Am]im nhìn [D]theo con nước xuôi [Am]dòng
Nỗi nhớ em [D]trong khóe mi buồn từ đâu rớt [Am]rơi
Màu nắng dần [D]buông đò chiều nay chở nắng sang [Am]ngang
Sóng tình đẩy [G]đưa vì [E7]đâu lỡ chuyến đò [Am]tình.