1. [Dm]Muôn hoa trôi vào đêm
Giọt sương rơi trên mặt đất
Ngỡ [Am]như đáy mắt vương vấn
Người nơi phương xa như vẫn chưa thể [Gm]quên
Hay chính ta chẳng [F]thể quên. [Am]
2. [Dm]Đôi tay buông lạnh lẽo
Duyên kiếp cứ thế khô héo
Trái [Am]tim gieo bao lầm thương
Mà cứ vờ không còn thương
Chẳng thể [Gm]quên
Đừng lừa dối nhau [A7]nữa.
ĐK:
[Dm]Tình yêu tan thành mây trói ta vào [Bb]nỗi buồn
[C]Kéo nỗi nhớ xoay ta về nơi [F]có nhau
[Dm]Mộng mơ kia tàn phai cùng năm tháng [Bb]trôi
Ngọt ngào đến [Gm]mấy [Am]cũng vậy [Dm]thôi.
[Dm]Phận duyên do trời hay chúng ta chẳng [Bb]thể nào
[C]Mấy ai đã biết yêu mà không [F]biết đau
[Dm]Lạc nhau nơi dừng chân để cho tâm [Bb]trí ta thêm hao gầy thôi
[Gm]Thế thì [Am]thôi đành buông [Dm]tay.
[Bb]Trái tim tổn [Am]thương biết đến khi nào [Dm]nguôi.
—————–
1. [Dm]Nghe cơn mua nhẹ rơi
Hạt mưa như cứa vào tim
Của [Am]em muôn ngàn niềm đau
Sợ em sẽ mất phương hướng
Luôn lo [Bb]lắng
Mất anh vào [F]tay họ.
2. [Dm]Em không mong tình ta
Nhòa như hoa đang tàn úa
Lãng [Am]quên những đêm ân ái
Vầng trăng ánh sáng cùng sao
Chiếu soi tình [Bb]ta
Nguyện ở bên [A7]nhau.
ĐK:
[Dm]Vì yêu anh mà bao khó khăn em [Bb]chẳng màng
[C]Nhưng vẫn có lắm lúc tự nước [F]mắt rơi
[Dm]Nhìn ra khung trời kia đầy những bão [C]dông
Tự hỏi sao [Bb]em [A7]có thể vượt [Dm]qua.
[Dm]Tìm hạnh phúc của anh ấm êm những [Bb]tháng ngày
[C]Anh vui anh đắm say cùng người [F]khác
[Dm]Vậy sao không để nhau mỗi người
Ở [C]mỗi nơi không [Am]còn nghe
[Bb]Tiếng mình [Am]hay gọi nhau [Dm]đau
Lấy chân tình [Am]em chứng minh được [Dm]không.