1. Nhiều khi [Em]em chợt ngồi một mình vu [Bm]vơ nghĩ về
Hạnh [C]phúc phải [D]chăng thật là [Em]mong manh
Được bên [C]anh là bao niềm vui cho [Bm]em mỗi ngày
Em [Am]ước sẽ [Bm]không xa nhau [Em]bao giờ
2. Vì em [Em]biết ngày mai mọi điều sẽ [Bm]luôn đổi thay
Có [C]thể mất [D]anh một ngày [Em]nào đấy
Vậy em [C]xin mỗi khi gần bên cho [Bm]thêm tiếng cười
Để [Am]giữ lấy [Bm]bao phút giây [Em]êm đềm
ĐK: Dù em không [C]biết đến lúc nào anh [Bm]sẽ đi
Lòng em vẫn [Am]mong có [D]anh đến tận [G]hôm ấy
Có thể mai [C]sau một ngày riêng em mang [Bm]bao nỗi buồn
Có thể em [Am]không thuộc về thế giới [D]anh
Ngày anh không [C]tới, hãy gửi cho em [Bm]nụ cười
Để em cất [Am]riêng kỷ [D]niệm một mình [G]em thôi
Để mỗi khi [C]em nhìn lại yêu thương đang [Bm]có với anh
Có thể sẽ [Am]ngăn được dòng nước [Bm]mắt xót [Em]xa