1. Từ đâu vang [Am]đến tiếng [E7]vỹ cầm [Am]xưa
Một dòng ký ức bỗng [G]dưng quay về [C]nhớ
Từng giây [Dm]phút xa rồi người đã [Am]khuất bên đời
Mà sao thương nhớ vẫn [E7]không ngừng [Am]rơi.
2. Làm sao ta [Am]giấu nỗi [E7]đau còn [Am]đây
Điệu buồn năm xưa dẫn [G]ta về [C]đây
Về nơi [Dm]chốn xa vời kỷ niệm [Am]đã xa rồi
Còn âm vang khúc vỹ [E7]cầm nhẹ [Am]trôi.
ĐK:
[Dm]Xa rồi dấu chân [Am]người đã muôn trùng lìa xa
Nơi [Dm]chốn bao yêu [G]thương mà ta mơ [C]ước
[Dm]Tình còn đầy vương vấn [Am]người giờ này xa vắng
[B7]Biết khi nào gặp gỡ cho người còn [E7]mơ.
3. Một lần ta [Am]biết những dấu yêu [E7]để rồi [Am]xa
Và em trong những thoáng giây [G]phút đã có [C]nhớ
Còn hơi [Dm]ấm bên người màu đôi [Am]mắt nâu cười
Một đời ta vẫn giữ [E7]trong tim tình [Am]ơi.
* Lặng nghe trong [Am]đêm tiếng [E7]khúc nhạc [Am]rơi
Hồn ta chơi [Dm]vơi chân [G]bước lạc [C]lối
Một thế [Dm]giới riêng mình người như [Am]đã vô hình
Để con tim đau đớn [E7]trong lặng [Am]im.